thu nhớ

thu dĩ vãng ....



cuộc đời có đôi khi rất trái ngang, là do ta chọn cho mình con đường ấy ....hay vì phận đời đưa đẩy ...
có bao người được trọn vẹn một tình yêu ....ta chẳng cần lời thề non biển ...thứ ta cần ..là giọt mắt của thu rơi ...!



ta chẳng cần chi một thứ tình yêu trường cửu
chỉ cần giây phút trường cửu của tình yêu ....
ngoảnh lại nhìn trăng nước cô liêu
nơi xa ấy có một lần con tim biết khóc ...

biển vẫn  bao đời khó nhọc
trái tim người vẫn còn yêu ?
xin cho ta lao giọt nước mắt mỹ miều
đêm trăng ấy vô tình rơi trên biển vắng

những ngày thu trôi thầm lặng
ta giấu giọt mắt của người cùng thơ ...
ta chẳng cần một giấc mơ ...
cái ta muốn là một khắc giờ dĩ vãng .....

nơi có biển rất xanh, 
nơi mùa thu lãng đãng
ngọn gió trêu đùa, sợi tóc cùng nghiêng
trăng thuở ấy trong như ngọc
đôi  mắt người là biển nhớ vô biên ...

ta chạy trốn tình yêu, ta sợ nhân duyên ...
nhưng nỗi nhớ chẳng tàn theo năm tháng
thu cứ đến ....
tình của ta sống cùng dĩ vãng
một khắc giờ ...ta đổi trăm năm ....


2022.09.10

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 11 tháng 9 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "thu dĩ vãng ...."